Sài Gòn có bến Chương Dương, Có Dinh Độc Lập, có đường Tự Do..

Người Sài Gòn năng động rất biết làm dịch vụ, biết tạo ra sự lưu thông của đồng tiền cho việc buôn bán tạo ra lợi nhuận, tạo ra nhiều việc làm, nên cảnh phồn hoa đô hội.

Người Sài Gòn kiếm tiền là để tiêu xài, nhiều người kêu là dân Sài Gòn “ăn chơi”. Những món ăn đó làm nên thành đô của ẩm thực, những món chơi đó tạo ra kinh đô của dịch vụ mà không có nơi nào sánh được.

Sài Gòn tạo ra hàng triệu cơ hội cho người khác.

Người Sài Gòn ăn mặc rất đơn giản không màu mè nhưng vô cùng thanh lịch, duyên dáng và sành điệu. Giọng của người Sài Gòn rất đáng yêu, nó là giọng chuẩn kiểu Lục Tỉnh của Miền Nam.

Người Sài Gòn thẳng băng, bộc trực, không vòng vo tam quốc, không hàn lâm văn hoa, mỹ miều. Nói ra là dứt khoát sát rạt, thẳng thừng, sống biết nhìn người, nhiều sự chia sẻ, thương yêu đồng loại.

Nhiều người nói người Sài Gòn tánh tình không phức tạp, thậm chí có thể dễ đoán suy nghĩ, đây là một cái sai trầm trọng.

Người Sài Gòn sống rất thực tế, có tinh thần kỷ luật, biết yêu biết hận, có ý thức chánh trị rất rõ ràng.

Sài Gòn sáng bừng lên trong dòng lịch sử Việt Nam, vì quá sáng nên nó đã bị nhiều thế lực hè nhau đè cho chèm nhẹp, đè cho nín thở, banh ta lông.

Sài Gòn nằm trong số hiếm các đô thị trên thế giới khi chính cái tên cúng cơm của nó cũng bị xóa đi thô bạo.